Trang chủ » Văn học » Cây Cam Ngọt Của Tôi

Cây Cam Ngọt Của Tôi

Review Cây Cam Ngọt Của Tôi. Tải sách Cây Cam Ngọt Của Tôi PDF/EPUB miễn phí.

Giới thiệu tiểu thuyết Cây Cam Ngọt Của Tôi

Cây cam ngọt của tôi  là tiểu thuyết nổi tiếng của nhà văn người Brazil José Mauro De Vasconcelos (1920-1984). Sinh ra trong một gia đình nghèo ở ngoại ô Rio de Janeiro, lớn lên ông phải làm đủ nghề để kiếm sống. Nhưng với tài kể chuyện thiên bẩm, trí nhớ phi thường, trí tưởng tượng tuyệt vời cùng vốn sống phong phú, José cảm thấy trong mình thôi thúc phải trở thành nhà văn nên đã bắt đầu sáng tác năm 22 tuổi.

Tác phẩm nổi tiếng nhất của ông là tiểu thuyết mang màu sắc tự truyện Cây cam ngọt của tôi. Cuốn sách được đưa vào chương trình tiểu học của Brazil, được bán bản quyền cho hai mươi quốc gia và chuyển thể thành phim điện ảnh. Ngoài ra, José còn rất thành công trong vai trò diễn viên điện ảnh và biên kịch.

Nội dung tiểu thuyết

Hãy làm quen với Zezé, cậu bé tinh nghịch siêu hạng đồng thời cũng đáng yêu bậc nhất, với ước mơ lớn lên trở thành nhà thơ cổ thắt nơ bướm. Chẳng phải ai cũng công nhận khoản “đáng yêu” kia đâu nhé. Bởi vì, ở cái xóm ngoại ô nghèo ấy, nỗi khắc khổ bủa vây đã che mờ mắt người ta trước trái tim thiện lương cùng trí tưởng tượng tuyệt vời của cậu bé con năm tuổi.

Có hề gì đâu bao nhiêu là hắt hủi, đánh mắng, vì Zezé đã có một người bạn đặc biệt để trút nỗi lòng: cây cam ngọt nơi vườn sau. Và cả một người bạn nữa, bằng xương bằng thịt, một ngày kia xuất hiện, cho cậu bé nhạy cảm khôn sớm biết thế nào là trìu mến, thế nào là nỗi đau, và mãi mãi thay đổi cuộc đời cậu.

Mở đầu bằng những thanh âm trong sáng và kết thúc lắng lại trong những nốt trầm hoài niệm, Cây cam ngọt của tôi khiến ta nhận ra vẻ đẹp thực sự của cuộc sống đến từ những điều giản dị như bông hoa trắng của cái cây sau nhà, và rằng cuộc đời thật khốn khổ nếu thiếu đi lòng yêu thương và niềm trắc ẩn. Cuốn sách kinh điển này bởi thế không ngừng khiến trái tim người đọc khắp thế giới thổn thức, kể từ khi ra mắt lần đầu năm 1968 tại Brazil.

Review Cây Cam Ngọt Của Tôi

Câu chuyện trong Cây cam ngọt của tôi mang đậm tính cá nhân với lối hành văn giản đơn, dưới lăng kính của chú bé nghèo nghịch ngợm nhưng cực giàu trí tưởng tượng cùng trái tim nhạy cảm với mọi thứ, cuộc sống ở một làng quê Brazil thời còn thuộc địa hiện lên sống động, chân thực – một mô tuýp khá khác so với các sách về thiếu nhi vốn được “cổ tích hoá” và né những tiêu cực đời thường.

Việc chọn cách kể chuyện này làm mình nhớ đến một cuốn sách cho thiếu nhi (thực ra mình nghĩ là cho người lớn) mà mình rất thích, à không, chắc là thích nhất trong làng văn Việt Nam – Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ của Nguyễn Ngọc Thuần. Trong cả 2 cuốn sách, cái nghèo, cái đói và cái dữ dội diễn ra bên trong những gia đình chống chọi hằng ngày với cái nghèo đói ấy được kể một cách trực diện, nhưng cái tài của cả 2 tác giả là, với giọng của một đứa trẻ con, câu chuyện được lèo lái hướng đến sự nhân văn, sự yêu thương, tình người cuối cùng cũng sẽ mang đến một cái kết có hậu.

Với mình, sách thiếu nhi luôn là một thử thách cho các nhà văn, một trong những thử thách đó là làm sao lột tả được tâm lý của một đứa trẻ, đa số dòng sách thiếu nhi thành công là nhờ vào “câu chuyện bối cảnh” hơn là chính tính cách của nhân vật trong sách, ví dụ như tạo nên một thế giới ảo diệu, một cuộc phiêu lưu kì bí và nhân vật sẽ vô tình bị cuốn vào câu chuyện ấy.

Trong Cây cam ngọt của tôi, 70% nội dung là để chuyển tải những gì diễn ra trong đầu của cậu bé Zezé 6 tuổi nhưng “chín chắn” như miêu tả trong sách, cách cậu tư duy, lý luận và hơn hết là thế giới tưởng tượng đầy màu sắc trong đầu cậu được chảy tràn trên trang sách nhưng câu cú và cách hành văn lại chân phương một cách ngạc nhiên.

Bạn cũng sẽ thích:

Sách ngắn, nhưng mình không nghĩ là vì tác giả muốn câu chuyện của mình được kể súc tích, mà câu chuyện đã khép lại sau sự kiện đó, Zezé đã trưởng thành, sự trưởng thành không liên quan đến tuổi tác, sự trưởng thành của một tâm hồn nhạy cảm, như một cái cây sau cơn bão, nó không lớn vụt lên, nhưng sâu bên trong, những chiếc rễ đã vươn dài ra, cắm sâu xuống mặt đất, thầm lặng mạnh mẽ.

Câu chuyện trong sách chính là chuyện đời của tác giả, nên đến cuối sách giọng văn đổi thành giọng của chính ông, và ông nói những lời tận đáy lòng với người bạn của mình, cũng là người đã mang đến cho chú bé trong sách những điều quý giá vô ngần mà cậu luôn hằng khao khát, và đó cũng là những dòng khiến mình xúc động nhất, những dòng đủ riêng tư nhưng lại có sức lan truyền mạnh mẽ.

Ai chẳng từng là một đứa trẻ mang trong mình những câu chuyện tình bạn to lớn như đại dương hay dịu ngọt như viên kẹo trong túi áo, và câu chuyện đó sẽ luôn lấp lánh, lấp lánh như viên bi sắc màu được giấu trong chiếc rương kí ức, một ngày nào đó, nhờ một cuốn sách, hay một bản nhạc, hay một gương mặt thân quen, viên bi ấy bỗng dưng lại lăn tròn và mang theo thanh âm trong trẻo của một thời bé dại… (Freebird11)